Bài thơ không tự đề nói lên những cảm xúc của anh làm nghề Trắc Địa.

Bài thơ không tự đề nói lên những cảm xúc của anh làm nghề Trắc Địa.

Yêu nghề và tâm huyết với nghề, chắc chắn bạn sẽ không bao giờ từ bỏ Trắc Địa ^^
Chúc cho những ai đã và đang theo nghề Trắc Địa này mãi vẫn còn đó những nhiệt huyết và theo đuổi đến cùng nhé!
.
.
Anh về nhà lần nào cũng vội
Và lần nào cũng lặn lội trời mưa
Thăm gia đình được một sớm một trưa
Lại lên đường lúc trời vừa xẩm tối
Rồi mai đây những ngày dài tiếp nối
Nơi công trường ôm gối chiếc lẻ loi
Nghề trắc địa lắm kẻ ghét người soi
Ở nơi đây họ gọi “thằng đo đạc”
Nhưng anh vẫn cười tươi không áy náy
Bởi đo đạc là lựa chọn của anh
Nơi đầm lầy cho đến chốn rừng xanh
Giữa bụi trần phong sương anh cố bước
Bao nhọc nhằn còn chờ anh phía trước
Tay cầm gương mà nước mắt tuôn rơi
Nghề đo đạc là vậy đó em ơi!
Chưa lúc nào được thảnh thơi nghỉ lễ
Vẫn biết rằng kiếm đồng tiền chẳng dễ
tăng ca rồi về trễ bữa cơm đêm
Mùi mồ hôi thoảng êm trong giấc ngủ
Cơn mơ nào ấp ủ nhớ thương em
Người thương ơi hãy dõi mắt chờ xem
Anh mở đường và cùng em tiến bước
Đường tương lai đang chờ ta phía trước
Hạnh phúc dựng xây đất nước ngày mai
#trac #đia

Bài viết liên quan

Tư vấn miễn phí (24/7) 0905 727 306